Thời sự

Nhận định, soi kèo Sreenidi Deccan vs Inter Kashi, 20h30 ngày 19/3: Khó tin cửa trên

字号+ 作者:NEWS 来源:Nhận định 2025-03-22 18:28:45 我要评论(0)

Hư Vân - 19/03/2025 04:30 Nhận định bóng đá g lịch bóng đá giao hữu quốc tếlịch bóng đá giao hữu quốc tế、、

ậnđịnhsoikèoSreenidiDeccanvsInterKashihngàyKhótincửatrêlịch bóng đá giao hữu quốc tế   Hư Vân - 19/03/2025 04:30  Nhận định bóng đá giải khác

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Ngày 3/7, HĐND TP Hà Nội chất vấn việc thực hiện kỷ luật, kỷ cương, trách nhiệm trong thực thi công vụ. Đại biểu Nguyễn Vũ Bích Hiền (Phó bí thư Đảng ủy Khối các trường đại học, cao đẳng TP Hà Nội) đề cập tình trạng giải quyết hồ sơ, thủ tục hành chính chậm do khối lượng công việc nhiều, thiếu cán bộ. "Đề nghị Giám đốc Sở Nội vụ nêu giải pháp cũng như thông tin về tiến độ xây dựng đề án vị trí việc làm của thành phố", đại biểu chất vấn.

Giám đốc Sở Nội vụ Trần Đình Cảnh nói thủ tục hành chính, công việc chậm có nhiều nguyên nhân, như phối hợp chưa tốt giữa các ngành, cấp; quy định pháp luật chưa chặt chẽ, không sát với thực tế. Biên chế hiện nay chưa tương xứng với khối lượng công việc, quy mô, tính chất của Thủ đô. "Có thủ tục hành chính số lượng phải thực hiện gấp 39 lần tỉnh thành khác, nhưng biên chế chỉ hơn 1-2 người. Tỷ lệ biên chế của Hà Nội so với quy mô dân số rất thấp", ông nói.

Bên cạnh đó, việc xây dựng biên chế cho các quận, huyện và sở ban ngành hiện chưa khoa học. Việc bố trí biên chế ở địa phương chưa căn cứ vào diện tích, dân số, đầu mối đơn vị hành chính, mật độ dân cư, trình độ phát triển kinh tế - xã hội và các yếu tố đặc thù khác. Việc bố trí số người làm việc tại sở, ban ngành cũng chưa căn cứ vào chức năng nhiệm vụ, mô hình tổ chức bộ máy và phạm vi, các thủ tục hành chính mà sở ban ngành đó phải giải quyết.

Giám đốc Sở Nội vụ Trần Đình Cảnh trả lời chất vấn. Ảnh: Hoàng Phong" alt="Hà Nội thiếu nhân viên hành chính" width="90" height="59"/>

Hà Nội thiếu nhân viên hành chính

{keywords}Tắm Phật - nghi thức quan trọng trong Đại lễ Phật Đản.

Văn bản ghi rõ: "Trong tình cảnh thế giới và Việt Nam đang phải đối diện với cuộc chiến khốc liệt chống dịch bệnh viêm đường hô hấp cấp do virus corona chủng mới gây ra - Covid-19, trước tình hình dịch bệnh căng thẳng, và Ủy ban đại lễ Vesak Liên Hợp Quốc đã thông báo không tổ chức sự kiện này, Giáo hội Phật giáo Việt Nam đề nghị các địa phương không tổ chức lễ đài tập trung đông người, không rước xe hoa cùng các chương trình nghệ thuật chào mừng, các hình thức tập trung đông người.

Giáo hội Phật giáo Việt Nam khuyến khích các địa phương tổ chức lễ Phật đản bằng nghi thức tắm Phật, tụng kinh tại cơ sở tự viện và tư gia của mỗi Phật tử.

Trong trường hợp Chính phủ công bố hết dịch Covid-19, Ban thường trực Hội đồng trị sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam sẽ xem xét, ra thông bạch hướng dẫn cụ thể về thời gian và hình thức tổ chức lễ Phật đản". 

{keywords}
Không tổ chức rước xe hoa, tụ tập đông người trong Đại lễ Phật Đản 2020.

Sau văn bản này của Giáo hội Phật giáo Việt Nam, Ban Tôn giáo Chính phủ đề nghị các tổ chức tôn giáo dừng các sự kiện lớn gồm: Lễ Phục sinh trong Công giáo và Tin lành; lễ Phật đản trong Phật giáo; Tết Chôl Chnăm Thmây của người Khmer; đại hội nhiệm kỳ của Hội thánh Cao Đài; hội nghị thường niên của Hội đồng tinh thần tôn giáo Baha’i và Đạo hội Tứ Ân Hiếu Nghĩa...

Ngày lễ Phật đản là một trong ba ngày lễ lớn trong năm của đạo Phật, cùng với lễ Vu Lan và lễ Thành đạo. Trước năm 1959, các nước thường tổ chức lễ Phật đản vào ngày 8/4 âm lịch.

Trong ngày lễ Phật đản, các Phật tử thường vinh danh Tam bảo, gồm Phật, Pháp, Tăng, dưới các hình thức như dâng cúng, tặng hoa, đến nghe thuyết giảng và thực hành ăn chay và giữ Ngũ giới, Tứ vô lượng tâm (từ bi hỷ xả), thực hành bố thí và làm việc từ thiện, tặng quà, tiền cho những người yếu kém trong cộng đồng.

Tại Việt Nam, ngày lễ Phật đản từ lâu đã trở thành lễ hội lớn, được Giáo hội Phật giáo Việt Nam tổ chức một cách trang trọng. Đây là dịp để mỗi người con của Phật có cơ hội ôn lại lịch sử của Đức Bản sư để chiêm nghiệm, sống theo lời Ngài chỉ dạy, đi theo con đường Ngài đã đi. Đó là con đường Bát Chính Đạo, con đường Giới – Định – Tuệ.

Điểm trọng tâm của ngày lễ là nghi thức "tắm Phật", là dịp để Phật tử nhìn lại tâm thức và tưởng nhớ đến những lời Phật dạy. Bên cạnh đó còn có nghi thức thả bóng bay và chim bồ câu cầu nguyện hòa bình.

Tình Lê

Giáo hội Phật giáo Việt Nam tặng 5 phòng áp lực âm chống dịch Covid-19

Giáo hội Phật giáo Việt Nam tặng 5 phòng áp lực âm chống dịch Covid-19

Trung ương Giáo hội phật giáo Việt Nam (GHPGVN) đã trao tặng 05 phòng áp lực âm (trị giá 3.5 tỉ đồng) cho Ủy ban Trung ương MTTQVN.

" alt="Không tổ chức rước xe hoa, tụ tập đông người trong Đại lễ Phật đản 2020" width="90" height="59"/>

Không tổ chức rước xe hoa, tụ tập đông người trong Đại lễ Phật đản 2020

Thoát chết nhờ con thơ

9h20 sáng, “lùa” các con vào phòng, Nguyễn Thị Tú (SN 1992, ngụ huyện Củ Chi, TP.HCM) cố gắng hoàn tất bữa sáng giản đơn của mình.

Vừa trở về từ Bệnh viện dã chiến Củ Chi (TP.HCM) sau 14 ngày điều trị Covid-19, bữa ăn của Tú chỉ có chút cơm, chén nước mắm và đĩa rau luộc.

Dù đã khỏi bệnh, chị vẫn chán ăn vì khứu giác, vị giác chưa trở lại trạng thái ban đầu. Mỗi khi nuốt thức ăn, hình ảnh những ngày chiến đấu với Covid-19 lại ùa về khiến chị sởn gai ốc.

“Tôi đã khỏi nhưng vẫn bị Covid-19 ám ảnh. Tôi sợ những trận ho khan đến buốt nhói lồng ngực, những cơn khó thở như muốn đứt hơi... Tôi từng gặp tai nạn, sinh mổ 2 bé nhưng chưa có gì làm tôi sợ như lần bệnh này”, chị nói.

{keywords}
Lúc trở bệnh, Tú chỉ có thể nằm trên giường. Ngay cả việc đứng dậy, chị cũng không thể làm một mình.

Tú nhiễm Covid-19 từ các thành viên trong gia đình 17 người sống chung trong một nhà. Chị kể, một hôm, khi đang ngồi may ở công ty, Tú cảm thấy lạnh buốt sống lưng, tay chân tê mỏi rã rời. Tuy vậy, Tú nghĩ mình ốm vặt.

Sáng hôm sau, mẹ nuôi của Tú ra chợ bán hàng. Bà được xét nghiệm nhanh và cho kết quả dương tính với Sars-Cov-2. 

Cả nhà Tú được đưa đi cách ly tập trung. Tại khu cách ly, Tú và 2 con mới 6 tuổi ở chung phòng với vợ chồng anh rể và con của 2 người này. Thời gian ở đây, Tú trải qua những trận sốt kinh hoàng. Thậm chí, chị tưởng đã không qua khỏi nếu không nhờ sự thông minh, nhanh trí của đứa con mới 6 tuổi.

Tú kể: “Mấy hôm ấy, tôi sốt cao đến mê sảng. Tôi không thể ngồi dậy vì ngồi lên là không tài nào thở được nên chỉ nằm trên giường. Anh chị tôi cũng mệt nên không thể chăm sóc nhau, chỉ có hai bé con tôi là còn khỏe”.

“Dù tôi sốt mê man nhưng vẫn cảm nhận được con ngồi bên cạnh thâu đêm. Bé cứ nắm lấy tay tôi. Hai bé sinh đôi, đã 6 tuổi rồi nhưng vẫn chưa biết nói. Bé chỉ ngồi chăm tôi trong im lặng”, chị kể thêm.

Thế rồi, Tú sốt cao và bắt đầu mê sảng. Không thể dùng lời để cầu cứu người thân, bé chạy đến bên giường người bác của mình, cố đánh thức anh dậy để cho Tú uống thuốc.

{keywords}
Khi bệnh tình thuyên giảm, Tú tình nguyện hỗ trợ, chăm sóc những bệnh nhân yếu hơn.

“Chưa biết nói nên bé lấy chai nước ngọt uống dở đổ lên người anh rể của tôi để đánh thức anh ấy. Thấy tôi sốt cao quá, anh lấy thuốc hạ sốt cho tôi uống rồi gọi nhân viên y tế. Lúc đó, tôi sốt gần 40 độ C và phải thở oxy. Nếu không nhờ bé, có lẽ tôi đã không thể vượt qua”, chị kể.

Tình nguyện chăm sóc bệnh nhân yếu hơn

Khi Tú hồi tỉnh, các bác sĩ yêu cầu chị nhập viện để được điều trị. Tú thương con thơ dại, chưa biết nói lại hay ngất xỉu nên xin được ở lại cùng con. Mãi đến khi sức khỏe của chị gái ổn dần, chị nói sẽ chăm sóc giúp hai con, Tú mới yên bụng đi điều trị.

Ngày vào viện, Tú vẫn chỉ nằm yên trên giường ho khan. Chị không thể ăn được gì bởi “cứ nuốt vào là cổ có cảm giác như bị vật gì chặn lại”. Suốt 7 ngày ở khu cách ly, Tú không ăn được miếng cơm nào. Bác sĩ cho chị thở oxy, đem cơm đến, động viên chị ăn lấy sức để chống chọi bệnh tật.

“Tuy vậy, tôi vẫn không thể nào nuốt được. Lúc này, các bệnh nhân khỏe hơn đã nhường, đưa sữa cho tôi uống. Họ thay nhau chăm sóc, động viên tôi. Nhờ vậy, tôi có sức khỏe. Hai ngày sau, tôi bắt đầu có thể ăn cháo. Tôi nhập viện 14 ngày thì 6 ngày ăn cháo rồi mới ăn được cơm”, chị nói.

Những ngày ở bệnh viện, Tú nhớ con da diết. Chị thương con còn nhỏ đã sớm chịu nhiều thiệt thòi. Chỉ mới 6 tuổi, cả hai đã chịu cảnh cha mẹ ly tán. Khi mới bắt đầu ổn định tinh thần, 3 mẹ con lại nhiễm Covid-19 rồi mỗi người mỗi nơi.

{keywords}
Sau khi về nhà, để tự bảo vệ mình bảo vệ các con, chị luôn đeo khẩu trang khi gần 2 bé.

Tú kể: “Nằm trên giường bệnh, tôi nhớ con da diết. Chỉ cần thở được là tôi gọi điện về nhà để được thấy con. Những lúc không gọi được, tôi mở ảnh con lên xem. Có lúc, nhớ con quá, tôi nằm khóc một mình”.

Chính những lúc buồn và tuyệt vọng nhất, Tú đã được các bác sĩ, bệnh nhân cùng khoa nhiệt tình chăm sóc, động viên. Một trong số đó là anh Hà Ngọc Trường, một F0 đã khỏi bệnh rồi tình nguyện ở lại chăm sóc các bệnh nhân.

Chị kể: “Lúc mới nhập viện, tôi chưa ăn uống được, anh Trường thường hay nấu miến, mì, cháo… cho tôi ăn, lấy nước cho tôi uống. Một lần, tôi tự ý tháo máy thở, lẻn vào nhà vệ sinh để gội đầu.

Bác sĩ, điều dưỡng và anh Trường hốt hoảng chạy đi tìm. Khi biết tôi đi gội đầu một mình, họ rất lo. Anh Trường nói sẽ gội đầu cho tôi nhưng tôi từ chối và nói đã có thể tự gội được rồi”, chị kể thêm.

Tú cũng khẳng định bác sĩ, điều dưỡng ở bệnh viện “rất đáng yêu, thân thiện và đầy trách nhiệm”. Chị nói rằng, các y bác sĩ đều xem bệnh nhân như người nhà chứ không phải là những F0 có thể lây nhiễm cho mình.

Tú chia sẻ: “Mỗi phòng chỉ có một cây quạt. Thấy người mới vào cần mát mẻ, tôi nhường quạt cho họ. Tôi nằm trong góc, không có quạt nên rất nóng và hầu như không ngủ được. Thấy vậy, các bác sĩ đến hỏi thăm xem tôi có khó chịu không”.

“Tôi nói: “So với các anh chị phải mặc bộ quần áo bảo hộ suốt ngày thì em còn mát mẻ, thoải mái hơn rất nhiều”. Vậy mà các anh chị ấy nói với tôi: “Em là bệnh nhân, em cần được chăm sóc. Chúng tôi chịu được”, Tú kể thêm.

{keywords}
Chiến thắng Covid-19 nhưng Tú vẫn chưa thực sự hồi phục. Việc ăn uống của chị vẫn rất khó khăn. 

Những ngày được điều trị tại bệnh viện, Tú nhận được rất nhiều sự chia sẻ, thương yêu từ y bác sĩ, bệnh nhân. Có như vậy, chị mới có cơ hội trở về nhà. Bởi trước đó, chị từng nghĩ mình sẽ không qua khỏi.

“Họ rất nhiệt tình. Hôm ba nuôi tôi mất vì Covid-19, tôi ngồi khóc một mình. Các anh chị cũng đến bên cạnh, nắm tay, ôm vai tôi chia buồn, động viên. Những lúc tôi mệt, không còn sức, các anh chị cũng nắm tay, đỡ tôi lên, dìu tôi đi. Nhờ những lời động viên và tình cảm ấy, tôi đã quyết tâm hơn và khỏi bệnh”, Tú tâm sự.

Sau khi hồi phục, Tú tình nguyện chăm sóc các bệnh nhân yếu hơn. Cũng như Hà Ngọc Trường, mỗi sáng, Tú nấu đồ ăn sáng, pha sữa cho các cụ bà đang được điều trị ăn, uống, dọn vệ sinh phòng bệnh... Chị duy trì công việc ấy cho đến khi được xuất viện về nhà chăm con.

Tú nói, chỉ khi bị bệnh mới biết Covid-19 nguy hiểm đến thế nào. Do đó, chị khuyên mọi người phải thật yêu bản thân, kiên quyết tuân thủ quy định phòng dịch để không bị lây nhiễm.

Bài:Nguyễn Sơn

Ảnh: Nhân vật cung cấp

Nỗi đau mất mẹ của chàng trai 'xin tắm gội cho bệnh nhân Covid-19'

Nỗi đau mất mẹ của chàng trai 'xin tắm gội cho bệnh nhân Covid-19'

Mẹ của Trường mới mất vì Covid-19 nhưng anh nén đau thương, tình nguyện ở lại bệnh viện dã chiến để dọn vệ sinh, tắm gội… cho người bệnh, cùng họ giật lại sự sống.

" alt="Mẹ vượt qua Covid" width="90" height="59"/>

Mẹ vượt qua Covid